Chiều chuộng quá, con hóa hư
Chiều chuộng quá, con hóa hư
Vì không thể để con phải khổ như mình ngày xưa nên nhiều cha mẹ đã chiều chuộng con quá mức, khiến trẻ hư hỏng.
Ngày nay, có nhiều bậc phụ huynh quan niệm rằng: Đời
mình khổ nhiều rồi thì phải phấn đấu làm mọi cách cho con sướng nhất có
thể. Chính bởi quan niệm đó mà có nhiều ông bố bà mẹ, ôm ấp, bao bọc,
cưng nựng con quá đà khiến trẻ sinh hư.
“Con là cục cưng của bố mẹ”
Vốn có tuổi thơ vất vả, hơn thế quá trình mang thai
và sinh cu Bo đối với chị Oanh (Khâm Thiên – Hà Nội) vô cùng vất vả vì
chị gần như suýt mất cả mạng sống của mình. Không có khả năng sinh thêm
con, vì thế mọi tình cảm, sự chăm sóc… chị đều dành cho Bo. Cũng chính
bởi quan niệm nhà có độc nhất một mụn con, lại ngấm cảnh khổ từ bé nên
chị Oanh càng quyết tâm không để con chịu khổ dù là một tí chút. Không
những vậy, chị còn nhất nhất bắt chồng thực hiện giao ước “Tuyệt đối
không bao giờ được trừng mắt hay quát mắng con, nếu không sẽ biết tay…”.
Xót con, coi con là báu vật, chị Oanh sẵn sàng mắng
mỏ bất cứ đứa trẻ nào trêu, nạt nộ cu Bo. Cứ thấy cu Bo khóc là chị hung
hăng tra khảo những đứa trẻ khác xem ai đánh con. Ai chê con là chị sẵn
sàng ăn thua, nói cho ra nhẽ. Có lần bất chấp hàng xóm là người thân
tình với bố mẹ chồng, chị không kiêng nể mà mắng xối xả chỉ vì hai đứa
trẻ con giành nhau đồ chơi và thằng bé con nhà hàng xóm trót xô con chị
ngã.
Hoặc như trường hợp cu Bo mải chạy nhảy, nô đùa với
bạn bè, va vào chiếc xe đạp dựng ở góc sân, ngã, khóc ré lên. Thế là chị
không biết đầu đuôi thế nào, tay lăm lăm cầm roi, chị bắt bọn trẻ con
cùng xóm đứng xếp hàng một dãy dài để con chỉ ra đứa vừa làm đau mình.
Khi cu Bo chỉ tay về phía một đứa trẻ, chị liền dùng roi, phát vào mông…
Thằng bé bị oan tình, khóc ầm về nhà mách mẹ. Thế là chuyện trẻ con mất
lòng người lớn lại khiến cả con phố náo loạn.
Chính vì được cả nhà cưng chiều mà cu Bo càng lớn
càng thể hiện rõ kiểu tính cách “một bước lên trời”, cái gì muốn là phải
có bằng được. Không cần biết đúng sai, cứ có ai đụng vào người là cu Bo
đánh trả, không đánh trả được thì lăn ra ăn vạ để cầu cứu mẹ. Cứ thế
cho đến khi bước vào lớp 1, cô giáo của cu Bo mời chị Oanh lên phàn nàn:
“Cháu không chịu học, cô vừa nhắc nhở thì cháu cầm sách ném vào người
cô…”.
Cho rằng cô giáo “vu vạ”, dựng chuyện về con mình,
chị Oanh giận dữ xin chuyển lớp cho con, rồi sau khi 3 cô giáo khác cũng
phản ánh tương tự thì chị xin chuyển trường. Nhưng khi chuyển trường
rồi, những cuộc điện thoại yêu cầu chị lên gặp giáo viên vẫn không dứt,
lúc này chị mới chợt giật mình ngẫm nghĩ…
Con sinh hư chỉ vì bố mẹ chiều chuộng quá!. (Ảnh minh họa)
“Con tôi cái gì cũng nhất”
Có nhiều bậc phụ huynh khác, ngoài việc cưng
chiều thái quá, lại muốn “lấy le” với người khác rằng mình là cha mẹ
tuyệt vời nhất, không ai có thể sánh bằng cho nên họ gắn cho con những
cái mác “nhất” để vênh vang tự hào. Hậu quả là đứa trẻ được chiều chuộng
quá đâm ra ích kỷ, hiếu thắng…
Trường hợp của anh Thắng chị Hiền (Hai Bà Trưng – Hà
Nội) là một điển hình. Bé Na – con anh chị, tuy mới 5 tuổi nhưng đã biết
hất hàm hỏi bạn rằng: “Váy cậu mặc bao nhiêu tiền?”; “Nhà mày nghèo,
tao không chơi đâu”… hoặc bé thản nhiên nói với ông bà rằng: “Nhà cháu
nhiều tiền, của cháu hết”. Có hôm ông bà đến nhà bé chơi, tối muộn vợ
chồng chị Hiền giữ ông bà ở lại thì bé Na hét lên: “Người ông bà bẩn
lắm, không được ngủ ở đây. Ông bà đi về đi”…
Tất cả những hành vi, lời nói của bé Na phần lớn đều
do tiếp thu lối sống và sự cưng chiều từ bố mẹ. Anh Thắng và chị Hiền
vốn là dân kinh doanh, làm ăn thành công nên chị cũng không ngại chi
những khoản lớn để con được sung sướng, đồng thời anh chị cũng nở mày nở
mặt vì dành cho con những thứ tốt nhất, con sành điệu. Chị Hiền vẫn
luôn tự hào khoe với bạn bè rằng: “Con tôi xinh xắn, đáng yêu nhất cái
khu đó. Độ sành điệu thì không đứa trẻ con nào bằng. Về khoản ăn ngon
mặc đẹp thì khỏi chê…”. Bên cạnh đó, chị cũng không quên khoe một vài
đặc điểm “ưu tú” của bé Na như: lý luận hệt như bà cụ non, biết để ý
tính toán thiệt hơn…
Mải mê chiều chuộng, đáp ứng yêu cầu của con, anh chị
quên bẵng việc dạy con nên thế nào thì đúng, việc thế nào là sai. Chẳng
vậy mà, khách đến nhà, bé chỉ liếc nhìn, không buồn chào hỏi. Thấy bé
Na đang chơi, vị khách cúi xuống vuốt má bé và hỏi: “Cháu đang làm gì
đấy?” thì bé Na đưa tay phủi phủi má rồi thủng thẳng đáp: “Tay bẩn đừng
sờ má Na”. Lúc này cả anh chị Thắng – Hiền và vị khách đều đỏ lựng mặt,
cười trừ.
Theo các chuyên gia tâm lý, bố mẹ ngoài việc nỗ lực
mang lại cho con cuộc sống vật chất đầy đủ, chăm sóc chu đáo thì cũng
nên chú trọng đến việc giáo
dục, uốn nắn con ngay từ khi trẻ còn nhỏ. Bởi điều này sẽ quyết định
lớn đến việc hình thành nhân cách, lối sống về sau của trẻ.
Trong quá trình nuôi dạy con, bố mẹ hãy luôn sẵn
sàng giải thích rõ ràng cho con về những hành vi của trẻ. Kiên quyết
phân tích cho trẻ hiểu thế nào là hành động đúng, hành động sai. Bố mẹ
cũng cần dứt khoát trước những hành vi, lời nói mà trẻ không được phép
làm. Nên khen chê đúng mức, đúng lúc, để trẻ dần dần định hình được các
kỹ năng cơ bản trong cuộc sống.
Nguồn: A.family